August 25, 2008

Bạn em thông báo, cuối tháng Chín này là sinh nhật nó. Vậy là em giật mình, đã tháng Chín rồi. Lại hết tháng hết năm, mà em thì vẫn nằm lăn quay xem phim và nuôi cá cảnh. Việc ốm đau làm em sinh ra lười biếng, khi nào em cũng nghĩ xem nếu khỏe lại thì em làm gì đầu tiên. Ờ, em thi Toefl đầu tiên! Quanh đi quẩn lại, thế là đã qua tháng Sáu của 2006 những hai năm rồi, người ta bảo thời gian như bóng câu qua cửa, thực ra em thích ngồi trên lưng con ngựa đó, đứa nào ở trong cửa kệ xác nó.

Bạn em nói cuối tháng Chín không phải để đòi quà, ý nó là em và nó cùng cung Thiên Bình. Em gái em rất hay xem bói toán trên mạng, tỏ ý ghen vì theo cả lịch Đông lẫn lịch Tây thì số em rất đẹp, cho dù nó cũng biết như em là chuyện đó hết sức nhảm nhí, cuộc sống do người ta tạo ra. Em bị ốm vì em sống không điều độ, thế thôi. Nhưng, em cũng phải công nhận là việc nhận xét tính cách theo cung Hoàng đạo khá thú vị, khá đúng. Nhờ đó mà em biết cách tránh xa những người nào có thể làm em nổi khùng. Em đã thề một lần là em không chơi với bất cứ một anh nào sinh trong cung Thiên Bình nữa, nhưng rồi em vẫn cứ dính líu vào họ, tất nhiên là em phải chịu nhiều ấm ức và bực mình và em kết luận em thích chơi với họ nhất. Không phải ngẫu nhiên mà người ta có cái câu xấu máu thích ăn của độc, những gì nguy hiểm cho ta nhất cũng là cái ta thích nhất. Em nói với bạn khác rằng em chính là cơ hội của Chúa, bạn í không hiểu cái ý ngớ ngẩn của em muốn nói. Bạn ấy bảo theo ý của anh Nietzsche thì Chúa đã chết rồi.

Em đang phải rèn mình quay lại thói quen xem phim. Hôm nọ em vừa mới theo bầy đàn đi xem Mummy 3. Em rất phục các bạn Mỹ, tuy vị anh hùng (sống tại Anh nhưng nói giọng Mỹ) đánh tan xác cả Tần Thủy Hoàng, nhưng các bạn ấy hiểu rất rõ tinh thần đại đồng của các bạn Tàu. Anh Lý Liên Kiệt có thể biến thành rồng ba đầu kiểu Celtic bụng tròn ủng đuôi ngắn tũn, rồi có thể biến ra con Kỳ lân vô duyên kiểu Celtic luôn. Chưa kể chị Tử Quỳnh ban đầu còn đọc tiếng Phạn, về sau gọi hồn các bạn Tàu cũng bằng tiếng Anh. Thật là trăm họ vào một, em thực sự rất cảm kích và đoán rằng, khi nào xác ướp ở Peru sống lại, nó sẽ biến thành gấu trúc hoặc gấu Bắc Cực. Mà không hiểu sao anh Lý Liên Kiệt lại được chọn đóng Tần Thủy Hoàng, đôi mắt buồn của anh không có chút gian hùng nào, anh chỉ nên đóng vai tráng sỹ cô đơn một đi không trở lại mà thôi.

Tối hôm nay thì tiện thể xem trong loạt phim có mặt em Anna Paquin, em xem Almost famous – thật là lạc hậu này nọ. :)

Và bởi vì em Hisashi nhắc với em về I’m not there nên cả ngày hôm nay em lại ngồi xem phim này, lòng em vẫn lâng lâng vui sướng. Và tất nhiên em thích cả cái tagline của phim này All I Can Do Is Be Me Whoever That Is. Rồi, tất nhiên là câu nói này ai cũng thích, nhưng mà làm được nó thật là khó, đó là chưa kể rất rất nhiều người loanh quanh mãi vẫn chưa hiểu được họ là cái gì, và trở thành chính bản thân họ là trở thành cái gì. Và tại sao tên bộ phim là I’m not there, cho dù trên thực tế thì đây không phải là một trong những bài hát được yêu thích nhất của Bob Dylan. Hình như có lý giải cho chuyện này ở đâu đó? Bản thân em nghĩ thì rõ ràng là ông Dylan không có ở đó, một bộ phim làm dựa theo hình ảnh của ông ta, sử dụng nhạc của ông ta, thể hiện cho tinh thần của ông ta, nhưng ông ta không có mặt cụ thể, không hiện hữu, ngay cả ở những đoạn do Cate Blanchett đóng. Một bộ phim như thế này, với em thì hấp dẫn hơn rất nhiều so với cách làm như trong Walk the lineLa vie en rose.

Rồi, khi phim hết, em lại nghĩ tới bóng tối của màn hình chuẩn bị để credit hiện lên. Đen, tối, đen…

Hôm nay, Olympic Bắc Kinh đã hết, em tự hỏi chẳng biết người ta sống được qua mấy kỳ Olympic. Chẳng biết khi người ta tổ chức ở Luân Đôn thì em đang làm gì, em đã làm gì, em còn sống không, em đang ở đâu… Khi đó thì ai đó bây giờ là gì của em?

3 thoughts on “August 25, 2008

  1. Em cũng cùng cung với chị nè, hihi. Cơ mà em cũng chả bao h tin bói toán. E cũng tin số fận do bản thân mình quyết định. :)

    Like

Leave a comment